tan2818 發表於 2012-9-11 23:58:15

【張氏醫通 卷四 諸嘔逆門 諸見血証166】

<STRONG></STRONG>
<P align=center><FONT size=5><STRONG>【<FONT color=red>張氏醫通 卷四 諸嘔逆門 諸見血証166</FONT>】</STRONG></FONT></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>經云:太陽厥逆僵仆。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>嘔血善衄。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽明厥逆。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>喘咳身熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>善驚衄嘔吐。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>血氣者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>喜溫而惡寒。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>寒則泣不能流。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>溫則消而去之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>失血氣於氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>異名同類。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>營衛者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>精氣也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>血者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>神氣也,故奪血者無汗。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(奪血者不可復發其汗。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>奪汗者不可復取其血。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脾移熱於肝,則為驚衄。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈至而搏。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>血衄身熱者死。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈來懸鉤浮為常脈。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(言脈來虛浮。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>按之傍指屈曲而出。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>形容芤脈之象也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大怒則形氣絕,而血菀於上。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(菀積也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>悲哀太甚則胞絡絕。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>胞絕則陽氣內動。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>發則心下崩。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>數溲血也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>胞移熱於膀胱,則癃溺血。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>金匱云:師曰:尺脈浮。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>目睛暈黃。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>衄未止。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>暈黃去。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>目睛慧了。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>知衄今止。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>尺以候腎。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>腎虛則相火擾其陰血。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>從膀胱而升,故脈浮也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>腎之精。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>上營瞳子。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>膀胱之脈下額中。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>二經中有不歸經之血,故暈黃。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>黃退則血亦散。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>所以知衄止也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>明理論云:傷寒衄血。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>責邪在表。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>雜病衄血。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>責邪在裡,此曰尺浮。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不言寸浮。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>知為腎虛血逆。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>非外邪也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>病患面無色。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>無寒熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈沉弦者衄。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>浮弱手按之絕者下血。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>煩渴者必吐血。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(一作病患面無血色。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>面者血之華。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>血統則華鮮。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若有寒熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>為傷其血而致。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>今無寒熱,則是因血脫而然矣!夫脈浮以候陽。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>沉以候陰。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若但見沉弦。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>輕取絕無者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>是無陽也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>無陽知血之上脫。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若止見浮弱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>重按絕無者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>是無陰也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>無陰知血之下脫,而煩渴嘔血者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以火氣擾亂則神煩。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>火動於膈則咳逆。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>咳則涌血而上越也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>然則沉之無浮。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>浮之無沉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>何便見為脫血乎。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以其面無血色而脈弦弱也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>男子脈虛沉弦。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>無寒熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>短氣裡急。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>小便不利。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>面色白。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>時目瞑兼衄。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>小腹滿,此為勞使之然。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈虛沉弦者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以按之則少神,且無寒熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>明非外感之邪也,其短氣裡急。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>少腹滿。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>小便不利。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>而面色白,皆內傷於氣之候,故雖時目瞑而衄。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>洵為勞役所致而然也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>男子面色薄者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>主渴及亡血。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>卒喘悸。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈虛者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>裡虛也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>心主血。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>心虛則脈虛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>上句以面色薄,而主心血不榮於外。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>下句以喘悸脈浮,而主心氣不充於裡,皆由心神耗散。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>血亡津傷所致也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>夫吐血咳逆上氣,其脈數而有熱,不得臥者死,此金水二臟不足故也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>水不足,則火獨光,而金傷矣!夫陰血之安養內外者,皆腎水主之也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>腎水虛,則不能安靜,而血被火逼。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>遂溢出。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>血出則五臟內外之陽皆失其配。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>失配之陽。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>無根之狂陽也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>有升無降。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>炎爍肺金而為咳逆上氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>肺腎之陰。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>有絕無復耳。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈數身熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽獨勝也,不能臥。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陰已絕也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陰絕則陽不能獨生,故曰死。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>夫酒客咳者,必致吐血,此因極飲過度所致也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>酒性大熱傷胃。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>胃氣不守。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>亂於胸中。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>中焦之血。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不布於經絡。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>因熱射肺而為咳逆。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>隨氣溢出也,此即千金所謂由傷胃吐血也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>吐血不止者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>柏葉湯主之。 </STRONG>
頁: [1]
查看完整版本: 【張氏醫通 卷四 諸嘔逆門 諸見血証166】